15 49.0138 8.38624 1 0 4000 1 https://nangmaivang.com 300 0
theme-sticky-logo-alt
theme-logo-alt

Phượt Chư Yang Lak: Nắng gió miền đất đỏ Bazan

4 ngày 3 đêm lên Tây Nguyên là hành trình dài nhất mà mình đi bằng xe máy. Cảm giác chạy bon bon trên từng cây số, mông thì ê ẩm, vai đau do đeo ba lô nặng, rồi trời thì mưa nắng bất chợt… nhưng mình được nhiều thứ hơn thế, được tình bạn bè, đồng đội khi luôn quan tâm nhau trên mọi bước đường, được ngắm cảnh trời – mây – núi đẹp đến nao lòng, thấy yêu và thương lắm những vùng đất đỏ Bazan mình đi qua.

Chư Yang Lak – Linh thiêng Ngọn Núi Của Giàng

Chư Yang Lak là một đỉnh núi thiêng rất ít người biết đến, nằm trong quần thể của dãy núi Chư Yang Sin – nóc nhà của Tây Nguyên. Thử search trên Google về Chư Yang Lak thì đúng thật rất ít thông tin. Chính vì thế khi khám phá ngọn núi này mình được hưởng trọn những khung cảnh trong vắt và hoang sơ nhất của núi rừng mà không có vết chân của nhiều du khách. Dẫn đường cho bọn mình là anh Ma Trinh (là Bố của Trinh theo cách gọi của người Êđê), anh bảo Chư Yang Lak nghĩa là Núi của Giàng (Trời), cao 1700m so với mực nước biển.

Xuất phát từ 8h30, vai ai cũng ba lô nặng trĩu nào đồ ăn, nước uống. Nhất là nam còn vác cả lều nặng cả mười mấy ký. Từng con dốc bắt đầu hiện ra trước mắt, những chặng đầu tiên thật không thể thở nổi một phần do chưa quen với nhịp độ. Hai chân mình cứ cứng dần lên từng bước rất nặng như đeo cả ký đá vào người. Cố gắng hít thở đều và nghĩ ngợi đến những điều hạnh phúc đang chờ như được uống nước, được nghỉ mệt, trong đầu mình luôn lẩm nhẩm “Pain is just a state of mind”… “Mai, you can do this”…

Một tiếng, hai tiếng cứ vừa đi vừa dừng nghỉ mệt, rửa mặt tại suối, con đường dài đằng đẵng mà mình cũng chẳng dám hỏi là còn bao xa nữa. Thôi thì cứ cố gắng vượt qua và tận hưởng không khí núi rừng trên từng bước chân đi. Dừng lại nghỉ trưa với nắm cơm, nắm xôi đã chuẩn bị tối hôm trước ở nhà Ngọc; ôi nắm xôi với tép khô ngon nhất mà mình từng ăn, càng nhai kỹ gạo ra nước càng ngọt giúp mình đỡ mệt phần nào. (nhưng có điều vừa qua hết con dốc tiếp nữa là nắm cơm tiêu sạch huhu).

Vắt! Lần đầu tiên mới biết đến vắt. Sinh vật đáng sợ cắn không có cảm giác mà máu chảy không cầm được, con vắt bình thường chỉ nhỏ như tăm mà có thể hút máu và phình to ra bằng đầu đũa. Chân mình cột túi xốp rồi mà bọn vắt vẫn ngoe nguẩy năm lần bảy lượt chui vào, đến khi xuống núi thì chúng cắn cho một phát làm kỷ niệm. Nhiệt độ càng giảm khi cả nhóm vào sâu hơn và lên cao hơn. Lúc này chân cũng đỡ mỏi vì… liệt rồi. Dốc càng cao càng đứng hơn, những con dốc cuối mình và Ngọc phải đưa ba lô để anh Nam vác và bò lên bằng bốn chân.

Rừng ơi! Mở ra!

Đoàn đến điểm cắm trại cách đỉnh núi khoảng 100m vào 4 giờ chiều. Trời chuyển lạnh, sắp mưa và mây đang tràn xuống mặt đất, mình đang ở trong khung cảnh huyền ảo như trên phim với rừng xanh, mây trắng lãng đãng giăng mờ, tiếng côn trùng kêu râm ran và cái lạnh ở chốn rừng thiêng nước độc đang ngấm dần vào da thịt. Lặng người ngồi nghỉ cũng như nhìn ngắm cảnh rừng. Những cánh rừng già hàng trăm năm nuôi dưỡng con người, rừng cho cây, cho gỗ, lương thực và bảo vệ con người trước thiên tai mà giờ đây con người đang đối xử như thế nào với rừng!

Nhóm bếp, dựng trại và nấu ăn với gà nướng, thịt nướng, cháo dã chiến. Các bạn nam là bếp chính lo nấu nướng, nữ là bếp phụ chỉ lo trải bạt, xếp đồ và sắp xếp thức ăn. Chưa có đoàn nào sướng như tụi mình nhỉ, các bạn nam ga lăng, nhiệt tình, đa tài và rất biết quan tâm mọi người. Tụi mình ngồi quây quần bên bếp cháo ấm nóng cùng ly rượu cần nhấm nháp cho đỡ lạnh người, chia nhau từng ly cháo ăn chung, nữ thì còn được ưu tiên nhiều thịt hơn nữa. Giản dị và thân tình – bữa ăn cùng bạn bè lúc này chỉ có một mùi vị – mùi của hạnh phúc mà có bao nhiêu tiền cũng không đổi được…

20170430_190840.jpg

Vì sao chúng ta lại thấy vui như vậy nhỉ? – lúc đó mình tự hỏi. Vì trước đó đã trải qua nhiều sự “tột cùng”, đói – lạnh – mệt – mỏi nên được dừng chân, được uống nước, ăn uống và sửi ấm là cả một món quà “xa xỉ” với tụi mình

Kết thúc một ngày cuối tháng 4 bằng một đêm cắm trại ở rừng, chờ sớm mai lên đỉnh núi ngắm mây trời núi non của Đak Lak…

Đi đường mới biết gian lao

Núi cao rồi lại núi cao trập trùng

Núi cao lên đến tận cùng

Thu vào tầm mắt muôn trùng nước non (Đi đường –  Hồ Chí Minh).

20170501_075109

Kỳ 2: Phượt Tây Nguyên: Đêm bão táp ở Hồ Tà Đùng

Chia sẻ:
BÀI TRƯỚC
Cánh đồng chết Choeung Ek – hành trình tìm về chất Người
BÀI KẾ TIẾP
Hành trình chinh phục Bạch Mộc Lương Tử – Kỳ 1: Sự lãng mạn khắc nghiệt

0 Bình luận

Leave a Reply