Những điều tôi cảm ơn về đại dịch cúm Corona
Đại dịch cúm Covid-19 với mình không hẳn chỉ là một thảm hoạ về sức khoẻ, dịch bệnh với nhân loại. Mình nhìn nhận nó dưới dạng thông điệp của Vũ trụ và Mẹ Trái Đất. Thế nên, trong lòng mình không có nhiều sự lo lắng, nỗi sợ khủng hoảng mà chỉ biết dịu lại để lắng nghe nhiều hơn lời thì thầm của ơn trên muốn gửi gắm xuống thế giới con người.
Một cơ chế tự vệ và phục hồi của Thiên Nhiên
Bên cạnh việc cập nhật thông tin về dịch bệnh, chỉ đơn thuần là nắm con số và thông báo của nhà nước, mình quan tâm nhiều hơn về những sự kiện đáng kinh ngạc mà mẹ Thiên Nhiên đang “chữa lành” cho cơ thể của Người sau thời gian cống hiến cho sự phát triển kinh tế của con người.
Thiên nhiên thực sự đã hồi sinh!
Nói gần, thành phố nơi mình sống – Biên Hoà, vốn là thành phố công nghiệp lớn của cả nước với mật độ xả bụi, khí thải cao. Những ngày của corona, không khí thành phố thân yêu này trong lành hẳn, sáng dậy thay vì nghe tiếng xe cộ ồn ào, kẻ buôn người bán trước nhà, nay chỉ còn lại tiếng chim và tiếng gà.
Mình tự hỏi, bấy lâu nay xung quanh nhà có nhiều chim vậy sao? Gà của nhà ai cứ gáy không ngớt. Mình trèo lên sân thuợng đón ánh mặt trời đầu tiên, hít một luồng khí sạch sẽ , cảm giác được tiếp năng lượng.
Nói xa, vịnh Nha Trang xuất hiện cá heo nhảy múa tung tăng từng đàn vì hoạt động du lịch đã giảm bớt. Tương tự ở Venice, Ý lần đầu tiên trong nhiều năm nước trong kênh trong suốt và có cả thiên nga ghé thăm. Ở Trung Quốc, không khí cũng bớt ô nhiễm hơn. Lỗ thủng tầng ozone ở Nam Cực đang dần lành lại…
Thật sự thấy quá vui vì những điều tích cực này!
Nhưng bên cạnh đó, môi trường sống của chúng ta cũng đang đối mặt với hiểm hoạ khác như lượng rác thải y tế, rác thải nhựa do nhu cầu buôn bán, đặt hàng, thức ăn trực tuyến v.v Chuyện này cũng khó mà tránh khỏi.
Cách duy nhất để con người dừng lại nhịp sống hỗn loạn
Bao nhiêu hiệp định về môi trường, về giảm tải du lịch đại trà, bao nhiêu nhà hoạt động xã hội lên tiếng… chẳng bằng một con virut quyền lực được gửi xuống nhân gian, buộc mọi người phải dừng lại tất cả.
Giống như một đứa trẻ bị cha mẹ phạt đứng xoay mặt vào tường và suy nghĩ về lỗi lầm của con đã làm, những ngày sống chậm rất chậm bắt đầu chẳng dễ dàng trong sự nao núng và tù túng của nhiều người. Vì họ đã quá quen với nhịp sống sôi động, ồn ã, hối hả, gặp gỡ giao tiếp làm ăn, kết nối bên ngoài gần như mỗi giờ mỗi ngày.
Chẳng còn thời gian kết nối với chính mình nữa, chẳng còn tĩnh tâm để thật sự nhìn lại cuộc sống của mình: mình có hạnh phúc không? điều gì mình chưa làm được mà cứ bị sự hối hả cơm áo gạo tiền cuốn đi? Đã bao lâu rồi không đối diện với cảm xúc bên trong của những niềm đau cố tình bị kìm nén.
Nếu như ai nhìn thấy được đây là cơ hội để phát triển tinh thần thì người đó tận dụng được tốt thời gian này mà chẳng thấy buồn chán hoặc lo lắng bởi nhiều thông tin tiêu cực. Còn mãi vẫn chưa nhận ra được và để sự sợ hãi khống chế thì… sẽ được nhận ra vào những thời điểm thích hợp sau vậy.
Tối giản hoá nhu cầu: thật tự do và thoải mái!
Lúc trước mình đã và đang thực tập sống tối giản, dù dặn lòng không tiêu pha nhiều nhưng lâu lâu mình vẫn muốn mua một món đồ vì tính ngẫu hứng. Trong thời gian này, mình không có nhiều job freelance nữa nên ra chỉ tiêu phải tối giản hoá nhu cầu vật chất thử xem mình cảm thấy như thế nào.
Cuối cùng thì, mình cũng chỉ cần ăn 2 hoặc 3 bữa mỗi ngày, có chỗ để ngủ, có đủ quần áo để mặc cơ bản, cùng một số đồ chăm sóc da thiên nhiên như xà bông handmade, nước hoa hồng và dầu dưỡng. Mình không bao giờ bỏ quên việc chăm da được 🙂
Khi không còn ham muốn nhiều các vật chất bên ngoài, mình cảm giác nhẹ nhàng và tự do hơn. Tiền – cuối cùng là một đơn vị được quy ra để trao đổi hàng hoá mà – hãy biết ơn và trân trọng từng đồng tiền kiếm được nhưng mà không phải đam mê và chạy theo vật chất. Trong cuốn sách Happy Money – The Japanese Art of Making Peace with Your Money, tác giả có nói rằng cách bạn biết ơn từng khoảng chi và tiêu sẽ khiến đồng tiền trở nên ý nghĩa, tạo ra năng lượng tích cực và thịnh vượng cho cuộc sống của bạn.
Và khi không bận tâm nhiều đến nhu cầu bên ngoài, mình lại có thêm thời gian chăm sóc tinh thần. Xem phim tài liệu hay, đọc sách, chơi đàn, tập thể dục… thay vì lướt mạng mua sắm hay tìm hiểu các món đồ muốn mua vì ham thích.
Kết nối với Gia Đình
Ai cũng ở nhà bên gia đình trong dịp này. Chẳng phải là một điều quá ý nghĩa và hạnh phúc đó sao. Cha mẹ được gần con cái sau nhiều năm con đi làm đi học xa nhà. Ông bà cũng đỡ hiu quạnh vì được con cháu chăm hỏi thường hơn.
Bản thân mình cũng chưa bao giờ ở nhà nhiều như vậy. Mình đã nói chuyện nhiều hơn với mẹ, gần gũi hơn với ba và có nhiều hoạt động cùng em gái thân yêu. Cảm giác gắn kết và yêu thương gia đình hơn rất nhiều so với việc mình chỉ về thăm nhà mỗi 1-2 tuần như trước. Mình phát hiện ra những mặt tích cực của ba hơn, lúc trước thì thấy tiêu cực nhiều hơn.
Mình hiểu mẹ mình hơn về thói quen sinh hoạt, ăn uống cũng như sức khoẻ và sự thức tỉnh tâm linh đang đến với mẹ. Mình có nhiều thời gian chơi với em gái, vốn dĩ mấy năm trước mình mãi đi làm, rồi đi xa… Nhận ra em gái mình là một cô bé tài năng với khả năng chơi piano cả ngày không chán, thích xem idol hàn quốc, các clip ăn uống và có một tâm hồn yêu thương, nhân ái sâu sắc với động vật.
Tạm kết:
Chúng ta đang bước vào năm Covid-19 thứ 1 – bắt đầu hành trình con người phải thực sự thức tỉnh về cuộc sống ở mức độ tinh thần cao hơn, tâm linh hơn. Vì Trái Đất đang thăng lên trong một chiều kích mới, vì những điều tốt đẹp về mặt tinh thần và tâm linh đang diễn ra khắp nơi. Nếu chỉ dùng con mắt vật chất và nhìn vào những thông tin hiện hữu về sự suy giảm kinh tế, khó khăn, chết chóc, bạn chỉ thấy bức tranh u tối phía trước.
Chỉ cần quay về với chính mình, kết nối với thiên nhiên và lắng nghe trong tĩnh lặng, bạn sẽ nhận ra được thông điệp cao hơn của thế giới này và an lành bước tiếp trên cuộc đời tuyệt vời này!
0 Bình luận